Anh ta siết chặt ngực.
Vốn dĩ môi xanh tím tái nhợt thất sắc, đầu ngón tay gác ở bên giường khẽ run rẩy: “Nửa giờ sau, tôi muốn nhìn thấy đồ cô hứa hẹn.”
“Tôi nói được làm được.” Tống Đại đi ra khỏi phòng 06, nhìn thấy cửa phòng 02 mở rộng, Giang Tĩnh Thủy đã tỉnh táo, Dương Hiên ôm cô ấy khóc bù lu bù loa, Giang Tĩnh Thủy từ Quỷ Môn Quan trở về cũng khóc, Tranh Tranh bị dọa cũng đang khóc, đứa nhỏ trong lòng lính y tế cũng đang khóc, một nhà bốn người đều khóc.
Tống Đại không đi quấy rầy bọn họ mà là đi lấy đồ.
20 phút sau, cô đeo một chiếc ba lô lớn đi tới tầng ba, thi thể Tạ Vi đã được chuyển đi, vết máu cũng được rửa sạch sẽ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây