Chử Trần Âm xoay người lại nhìn hắn, hỏi: “Sao vậy?
Phó Yến Đình cẩn thận ôm lấy gương mặt ướt đẫm của nàng: “Nàng quên mất lần trước, khi nàng sinh Vân Châu đã chịu nhiều đau khổ như thế nào à?
Lúc này Chử Trần Âm mới nhớ lại lần trước, khi nàng sinh Vân Châu, cảm thấy cũng không đáng sợ đến vậy, đúng là mới lành sẹo đã quên đau.
Cẩn thận suy nghĩ lại, thật ra bây giờ nàng thật sự rất muốn có một đứa con gái.
Trong ngăn tủ của nàng còn có rất nhiều váy áo của bé gái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây