Cố Dung khóc lớn: “Phu nhân, là hắn ta, hắn ta cố ý hãm hại ta, ta chưa bao giờ nghĩ đến cậy quyền cậy quý, là hắn ta lừa ta, dẫn ta ra khỏi cung, sau khi ta ra khỏi cung mới phát hiện mưu kế của hắn ta, không biết làm sao mới bị buộc nói ra lời vừa nãy.
Chử Trần Âm tàn nhẫn cắt đứt lời nàng ta: “Cố Dung, ngươi đừng cãi chày cãi cối nữa, Lư tiên sinh là người của ta, mấy người nói gì làm gì, hắn đã sớm nói đầu đuôi cho ta biết.
Sau khi Cố Dung nghe xong, người cứng đờ, chợt to hai mắt nhìn Chử Trần Âm: “Ngươi nói gì?
Chử Trần Âm cười khẩy: “Lư tiên sinh là ta sắp xếp, chính vì cố ý tiếp cận ngươi, để ngươi để lộ dấu vết.
Ánh mắt Cố Dung nhìn Chử Trần Âm từ khiếp sợ chuyển sang hung ác: “Chử Trần Âm! Đều là ngươi, là ngươi hại ta!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây