Ninh Trần Viễn cầm trường kiếm trong tay, khoanh tay nghiêng người nhìn hai người đó đáp: “Trước kia Vương gia đắc tội không ít người, mấy người này đến để trả thù, họ bắt người, chẳng qua vì biết được người là nữ nhi vừa tìm lại được của Vương gia.
Chử Trần Âm tiến đến gần hỏi: “Kẻ thù? Kẻ thù gì? Sao ta chưa từng nghe cha nương nói.
Ninh Trần Viễn rũ mắt xuống, khuôn mặt lạnh lùng không nhìn ra là vui hay buồn: “Vương gia sợ người lo lắng nên đương nhiên sẽ không nói, sau này quận chúa vẫn nên cẩn thận hơn, dù sao ở Khương quốc cũng không an toàn như người nghĩ.
Hắn ta nói xong, quay người chuẩn bị rời đi.
Chử Trần Âm nhìn bóng lưng quen thuộc của hắn ta, lại không nhịn được hỏi: “Ninh tướng quân, trước đó ngươi chưa gặp ta thật sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây