Dù là mắng nàng cũng tốt, như vậy nàng cũng không còn một mình một người, không cần cô đơn như vậy.
Nếu như có thể, nàng nguyện ý dùng tất cả tích góp để đổi lấy cơ hội được gặp mặt cha mẹ một lần.
Từng ngọn núi vàng núi bạc xếp chồng trong không gian làm sao có thể so với một bàn thức ăn do cha mẹ tự mình làm.
Trong đại sảnh, hai mẹ con ôm chầm lấy nhau, Chử Trần Âm cũng không kìm chế được mình khóc lớn lên.
Ánh mắt Phó Yến Đình rơi trên mặt Chử Trần Âm, ánh mắt tràn đầy đau lòng, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, không đành lòng nghe tiếng khóc của nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây