Giọng nói rất quen thuộc, chính là Phó Giang Hoằng.
Chử Trần Âm thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng nở nụ cười, thật tốt, nàng không xuyên trở lại.
Nhưng ánh sáng bên ngoài quá chói mắt.
Nàng đưa tay ra dụi dụi mắt, cố gắng mở mắt ra lần nữa.
Lúc này, một giọng nói dịu dàng truyền đến bên tai nàng: "Đừng vội nhìn, dạo này bên ngoài nhà trời tạnh rồi, ánh mặt trời chiếu lên tuyết trắng rất chói mắt."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây