Đột nhiên Chử Trần Âm im lặng, bản thân nàng có không gian, bên trong có đồ ăn thức uống, nghĩ kỹ lại thì đúng là ngay từ ban đầu nàng không cần thiết phải cứu cả nhà Phó hầu gia.
Nàng chỉ cần trốn vào trong không gian của mình, sau đó chạy khỏi nơi này một mình là đủ rồi.
Cũng không cần thiết phải nói hết cho Phó Yến Đình nghe chuyện không gian.
Nhưng tại sao nàng cứ phải làm như vậy?
Chính bản thân nàng nghĩ mãi mà cũng không hiểu, giống như từ lúc trước, khi cởi khăn đỏ cô dâu xuống, lần đầu tiên nàng nhìn thấy Phó Yến Đình thì đã bắt đầu tin tưởng hắn rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây