Phó Yến Đình đưa cây dù trong tay mình cho nàng, sau đó quay lưng về phía nàng, ngồi xổm người xuống: ''Nào, để ta cõng nàng.''
Chử Trần Âm nhìn tấm lưng vững chãi của hắn, trong lòng thấy ấm áp, nàng giơ dù rồi leo lên lưng hắn.
Phó Yến Đình cõng nàng từ từ đi về phía trước.
Mỗi một bước đi đều in lại một dấu chân thật sâu trên mặt tuyết.
Chử Trần Âm gối mặt lên vai hắn, lẳng lặng lắng nghe tiếng đạp tuyết, đột nhiên cảm thấy thế này cũng rất hạnh phúc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây