Phó tướng quân Tào đột nhiên đứng bật dậy, những người binh lính ở phía sau cũng lập tức bao vây quanh bọn chúng: “Được ha, các ngươi thế mà vẫn còn dám quay lại lần nữa!
Những tên trinh sát lần lượt dừng tay, ngẩng đầu lên nhìn Phó tướng quân Tào, rồi sau đó lại đưa mắt nhìn Phó Hầu gia đang đeo trên mặt vẻ hung dữ, nguy hiểm và Phó Yến Đình đang cúi đầu uống nước canh một cách từ từ, chậm rãi.
Thậm chí bọn chúng chẳng còn bận tâm đến việc tranh giành xiên thịt nướng nữa, từng tên từng tên một cứ thế mà lần lượt quỳ rạp xuống trước mặt Phó Hầu gia và Phó Yến Đình: “Hầu gia, Tướng quân, chúng thần sai rồi, chúng thần không nên phản bội và đào tẩu cùng với Hà Phó tướng quân, nhưng mà chúng thần cũng không còn cách nào khác nữa, suốt mấy tháng nay toàn bộ Mạc Bắc không có lấy một giọt nước nào, chỉ có đi theo Hà Phó tướng quân thì mới có cơm ăn, chúng thần cũng không hề muốn phản bội các vị, chẳng qua là chúng thần chỉ muốn sống mà thôi.
Phó Yến Đình vốn vẫn luôn im lặng chợt đứng dậy một cách chậm rãi, trong tay hắn cầm theo một cây gậy sắt với đầu nhọn cháy đỏ rực: “Ngươi nói ngươi có thể vì để sống sót mà làm bất cứ việc gì sao?
Bọn trinh sát khẽ gật đầu: “Đúng vậy, thưa Tướng quân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây