Phó Yến Đình chậm rãi nói: “Là phú thương nổi danh ở vùng này sao? Từ rất lâu đã nghe nói ông ta chuyên nghiên cứu thuật trường sinh bất lão gì đó. Ta thấy tế trời là giả, muốn máu những hài tử này mới là thật."
Chử Trần Âm nghe thế, nhướng mi lên: "Nếu là phú thương thì trong nhà có không ít bạc nhỉ."
Phó Yến Đình gật đầu.
Ánh mắt Chử Trần Âm lạnh lùng, nói đầy ẩn ý: "Chúng ta đã đi đến lúc này cũng nên tích trữ rồi."
Chu chưởng quầy dựa vào việc bán tơ lụa ở huyện Mặc Dương để kiếm sống. Ba thế hệ trong nhà ông ta đã tích góp được không ít gia tài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây