Nàng bưng lên, cười nói: “Phụ thân, đây đúng thật là trái cây, chỉ là hơi có mùi thôi, nếu ngài không ngửi được thì để con bưng đến hậu viện.
Gian phòng rách nát ở hậu viện còn ngổn ngang cỏ dại chưa được dọn sạch.
Phó Hầu gia ngẩng đầu liếc nhìn, ông ấy vốn không muốn phản bác tính tình của Chử Trần Âm, nhưng ông ấy thật sự không chịu nổi mùi vị này: “Được, con mang đi đi."
Phó Giang Hoằng cố gắng cắn thử một miếng, sau đó lập tức phun ra: "Tẩu tẩu, hay là cứ chôn nó luôn đi."
Chử Trần Âm không nỡ chôn, cuối cùng một mình nàng ôm nó vào bụi cỏ ở hậu viện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây