Một vài đóa hoa hình loa kèn màu vàng nhạt trôi lửng lơ trong chén trà bằng gốm sứ. Chúng là hoa kim ngân, một loại trà nổi tiếng vì mùi hương và khả năng giải nhiệt. Đây đúng là trà quý, chỉ có điều cô không trông thấy cây kim ngân nào mọc dại gần đó.
Khi Tuệ Hòa còn đang suy nghĩ về thảm thực vật trên đỉnh núi gần đó thì một người phụ nữ khá phúc hậu đã vén rèm, vừa lại gần vừa nói với Tuệ Hòa: “Cô gái, cô là người muốn bán dược liệu đúng không?”
“Đúng, bác sĩ Trầm nói tôi có thể đến đây bán thử. Tôi bán hoa tiêu, chúng được hái từ cây năm năm tuổi, chất lượng không tệ đâu.”
Tuệ Hòa lấy một ít hoa tiêu trong túi ra đặt lên quầy, ra hiệu cho người phụ nữ nhìn xem.
“Bác sĩ Trầm rất coi trọng dược liệu, nếu ông ấy đã chỉ định thì sẽ không sai. Tôi họ Tiền, cô cứ gọi bác sĩ Tiền là được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây