Thiên Tai Làm Ruộng: Đỡ Ta Dậy Ta Còn Có Thể Trồng Trọt

Chương 260:

Chương Trước Chương Tiếp

Cơm được hâm nóng lần nữa trở nên mềm dẻo hơn, hương thơm của rau hòa quyện với mùi thơm của thịt khiến người ta muốn ăn.

Món này rất thích hợp cho những người chán ăn hoặc người bệnh, ban đầu nó chỉ là món ăn được nấu từ cơm nguội và thức ăn thừa, được gọi là “cơm nấu” với vị mặn, cay.

Dần dần nó trở thành món ăn dặm cho trẻ nhỏ và người bệnh.

“Cơm nấu” vừa bắc ra khỏi bếp còn nóng hổi, Tuệ Hòa phải bưng bát, vừa thổi vừa ăn. Đây là kỹ năng quen thuộc của những đứa trẻ lớn lên ở nông thôn. Chỉ khi ăn cháo, ăn mì, ăn bún, và ăn “cơm nấu” mới được phép phát ra tiếng “rột rột” khi ăn. Nếu không sẽ bị đánh đũa vào miệng, kiếp trước Tuệ Hòa không ai dạy bảo, những người già thấy thương tình cho cô miếng ăn nên cũng không để ý nhiều như vậy nhưng nhìn nét mặt nhíu mày khó chịu của những người trẻ tuổi khi thấy cô ăn như vậy, Tuệ Hòa âm thầm sửa đổi thói quen xấu này.

Chờ đến khi bản thân có thể tự lên rừng xuống sông kiếm đủ thức ăn, cô sẽ không đến nhà người khác ăn cơm nữa.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 10%👉
Combo Full lượt đọc giảm 22%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)