Trời đã tối mà Đại Hoàng và Tiểu Hoàng vẫn chưa về, Tuệ Hòa lại thổi còi một lần nữa nhưng cũng không đợi chúng nữa.
Cô vào sân bắt đầu bổ củi.
Lần trước cô bổ chưa được bao nhiêu. Củi thì nhiều như vậy, không thể chờ đến lúc cần dùng mới đi bổ. Sau khi tuyết rơi, không khí ẩm ướt, củi cũng sẽ bị ẩm, khi đốt sẽ có nhiều khói.
Buổi trưa ăn quá no, buổi chiều lại muối dưa, muối cà cả buổi nên Tuệ Hòa không thấy đói, cũng không muốn ăn cơm.
Cô kéo dây đèn treo dưới mái hiên lên, định bụng sẽ bổ hết hơn hai mươi khúc gỗ to chất trong sân. Bổ được một lúc, cô thấy hơi mệt nhưng không bị toát mồ hôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây