Nhìn ra ngoài cửa sổ, A Nỗ đang cầm chổi quét lá rụng trong sân, A Nhận đi theo sau nhặt cành cây.
Nhìn cảnh tượng này, trong lòng Tuệ Hòa không khỏi chạnh lòng, đứa trẻ này từ khi gia đình gặp chuyện chắc chắn đã phải trải qua rất nhiều chuyện nên mới cẩn thận để ý như vậy.
“A Nỗ, A Nhận, vào ăn cơm nào!”
“Vâng!”
Lúc hai đứa trẻ vào nhà, Tuệ Hòa đã múc mì ra bát, sau khi rửa nồi, cô cho thêm chút dầu vào, đổ cá đã vớt ra lúc nãy vào xào cùng gia vị cho thơm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây