Suốt dọc đường trở về, người có vẻ mặt tầm thường kia vừa a dua nịnh hót vừa bày tỏ sự nghi ngờ của mình. Đây chính là cơ hội quý giá có thể ra ngoài với người cấp bậc ba, phải để lại ấn tượng tốt mới được.
“Ai mà biết được, những người lớn lên trong ngọn núi này thỉnh thoảng cũng có một hai người biết thuần phục thú. Nhanh lên, bên kia còn đang đợi để uống rượu ăn thịt đấy!” Nói đến đây, anh Hổ có vẻ mất kiên nhẫn, tăng tốc bước chân đi về phía trước.
“Dạ dạ dạ, vâng ạ!” Mặt tầm thường vội vàng chạy theo sau anh Hổ về nơi đóng quân của bọn họ. Lúc nãy khi hai người bọn họ tách khỏi đoàn để đi vệ sinh, anh ta thoáng thấy một ánh đèn nhấp nháy trên sườn núi, nghĩ lại chắc mình hoa mắt rồi.
Tuệ Hòa đợi hai người kia đi xa, ngồi khoảng mười phút nữa mới chui ra từ trong bụi cỏ.
Cô không đốt đèn nữa mà nhìn theo hướng hai người rời đi, trong lòng suy ngẫm rồi đối chiếu với bản đồ của mình, vừa khéo nằm trên con đường cô phải đi ngang qua. Không biết đích đến của họ ở đâu?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây