Bạc ở trong túi áo, không bị dính bùn, Tuệ Hòa nhận lấy tiền, cân nhắc trọng lượng, nhìn Thiên Châu cả người bẩn thỉu.
Cô lấy một cái túi nước và một túi bánh bao từ sọt ra, đã đưa tiền rồi tốt xấu gì cũng coi như chủ, mặc kệ người trong nhà anh ấy có tin hay không, cũng không thể để anh ấy chết đói bây giờ.
Mùa hè trời nóng bức, buổi tối cũng không quá lạnh, nơi này còn có củi, nhìn thấy không có dụng cụ nhóm lửa, Tuệ Hòa lại lấy ra một hộp que diêm.
Thiên Châu nhìn những vật phẩm mà cô gái nhỏ lấy ra, trông có vẻ như là cho anh ấy, nhưng nghĩ đến sự lạnh lùng của Tuệ Hòa lúc nãy, lại sợ là do mình tự mình đa tình, chỉ có thể trơ mắt nhìn chằm chằm, cố gắng khiến bản thân trông có vẻ đáng thương hơn.
Trong lòng Tuệ Hòa có chút buồn cười, có thể kiên trì đến giờ này và vẫn còn đứng, thật sự là thân tàn chí kiên, cô đưa đồ cho anh ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây