“Xin chào! Xin cứu, ờ... Cô nhanh chóng rời khỏi đây đi, ở đây có gấu!”
Nhìn thấy dáng vẻ của người đến, lời cầu cứu của người đàn ông trẻ tuổi nghẹn lại trong cổ họng, vội vàng khuyên Tuệ Hòa rời đi.
Hai người không ở trên cùng một cây, giữa bọn họ là một cái cây không lớn.
Người này mặc áo sơ mi màu trắng dài tay, một chiếc áo khoác màu đen tuyền đính cúc vàng kim bao bọc lấy vòng eo thon gọn, trên trán rủ xuống một hai sợi tóc hỗn loạn, mày kiếm mắt sáng, cả người toát ra khí chất quý phái độc nhất vô nhị.
Nhưng giờ phút này người này bị treo nửa người trên cây, quần đen ống rộng kết hợp với ủng vải cao cổ, một chiếc giày đã không thấy bóng dáng từ lâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây