Cô trở về căn nhà nhỏ, vừa hay nhìn thấy Lưu Tú đang dọn dẹp vệ sinh, Tống Vũ Sênh liền quan tâm hỏi: “Chị Lưu, chị đỡ hơn chút nào chưa?
“Tôi đỡ nhiều rồi, Lưu Tú vội đặt chiếc khăn lau trong tay xuống, rồi nói: “Cô về từ bao giờ vậy? Có đói không? Để tôi nấu chút gì đó ăn nhé? Cô muốn ăn gì?
Lưu Tú thấy cô trở về, cô ấy như hận không thể thi triển đủ các loại kỹ năng để làm một bữa thịnh soạn cho cô ăn, nhưng Tống Vũ Sênh đã từ chối, cô cười nói: “Không sao, cô không cần làm đâu, cô quên mất dị năng của ta rồi sao?
Dứt lời cô liền lấy ra mấy phần lương thực từ trong gian bếp nhỏ, rồi nói: “Anh Vương với Đồng Đồng đâu rồi? Đang là giờ cơm trưa mà, tới ăn cùng nhau đi.
“Đồng Đồng đang ở trên lầu dỗ em gái nó, còn Anh Vương thì đi diệt thây ma cùng với đoàn trưởng Phùng rồi. Tôi đã nói là tôi hoàn toàn khỏi bệnh rồi, bảo anh ấy liên lạc với cô xem bọn cô có cần giúp gì không mà anha ấy cứ nhất quyết phải đợi thêm hai ba ngày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây