Nhưng cô ấy cũng không quá khách sáo mà nói những lời cảm ơn sáo rỗng, chỉ dần dần hoài niệm rồi kể về quá của mình.
“Đã lâu lắm được không kéo đàn rồi. Cô ấy sờ vào thân đàn, vẻ mặt như đang hồi tưởng, “Từ khi tôi vực dậy được sản nghiệp của gia tộc, tôi chưa từng chơi đàn một lần nào nữa.
Cô ấy nhớ lại bản thân hồi mấy năm trước, nhớ lại bản thân lúc còn trẻ, cái thời chỉ biết chìm đắm trong tình yêu, nhớ lại bản thân đã từng vì một người đàn ông mà suýt mất đi tính mạng của mình.
“Tôi và chồng cũ của tôi cùng học ở một trường đại học, trường của bọn tôi vốn không có câu lạc bộ chơi đàn violin, cho nên anh ta đã dẫn đầu và thành lập một nhóm, còn tôi chính là một người em gái khóa dưới của anh ta. Tuy chúng tôi đều là sinh viên chuyên ngành tài chính, nhưng lại cùng say mê nghệ thuật, tôi đã bị thu hút bởi tiếng đàn của anh ta, đồng thời cũng bị thu hút bởi ánh mắt của anh ta.
“Tôi là con một, trách nhiệm trên vai rất lớn, nhưng ba và mẹ đều rất thương tôi, trước khi qua đời mẹ tôi đã nói, tất cả đều tùy theo sở thích của tôi, thế nên tôi đã lựa chọn chơi đàn, còn anh ta thì xử lý mọi công việc ở công ty. Sau khi tốt nghiệp chúng tôi đã kết hôn, không lâu sau tôi liền có thai, rồi hạ sinh một bé trai, thỏa mãn nguyện vọng của gia đình anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây