Lưu Tú không nói gì nữa, cô ấy cứ nghĩ chỉ là bị cảm thông thường, cho rằng sức khỏe của mình vẫn luôn rất tốt, chỉ cần chịu đựng một chút là sẽ khỏi lại nhanh thôi, cho nên mới… …
Nhưng cô ấy sai rồi, cô ấy đã quá chủ quan.
Lưu Tú nhìn đứa trẻ đang nằm trong vòng tay của Vương Vĩ Minh, rồi lại nhìn người chồng đang vô cùng lo lắng và áy náy của mình, bao nhiêu nỗi niềm đã chịu đựng bấy lâu cứ thế ùa tới, vội vàng ôm chầm lấy Vương Vĩ Minh rồi thất thành khóc nấc lên.
Vương Vĩ Minh cũng rất tự trách bản thân, anh ấy biết một mình Lưu Tú phải chăm lo cho hai đứa con không dễ dàng gì, bình thường anh ấy còn có thể chia sẻ cùng với cô ấy, nhưng cả nhà ít nhất phải có lấy một người ra ngoài làm việc, nào ngờ anh ấy vừa đi xa một cái, Lưu Tú liền bị bệnh rồi.
Cũng may là có Tống Vũ Sênh, cũng may là có cô… …
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây