Tống Vũ Sênh thấy trong đầu cô ấy đã có tính toán nên cô cũng không nhiều lời nữa, dù sao xét về phương diện quản lý căn cứ này cô vẫn luôn là người ngoài cuộc, Chủ Mẫn Đi đã nói chỉ là vấn đề thời gian, vậy thì nghĩa là trong khoảng thời gian ngắn này chỉ làm được đến như thế.
“Thế để tôi bắt mạch cho cô thử xem. Tống Vũ Sênh đặt tay lên cổ tay của Chủ Mẫn Di, lấy ra hộp sơ cứu y tế.
Thật ra hộp sơ cứu y tế này lại là vật mà cô ít dùng đến nhất, nhưng không có nghĩa là nó không có tác dụng gì, mà ngược lại, nếu như cho Tống Vũ Sênh ngồi đây chuẩn đoán cả ngày thì cô có thể kê ra đủ các loại thuốc trên đời.
Chỉ tiếc là thuốc ở đây không phải cứ muốn là lấy được, mà trước hết phải có bệnh nhân, rồi mới dựa theo bệnh tình để lấy thuốc.
Nhìn vào số liệu trên hộp sơ cứu y tế, Tống Vũ Sênh cũng an tâm được phần nào, “Cũng may không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ là thiếu vitamin, thức đêm lâu ngày nên gần bị tổn thương, để tôi kê chô cô một ít thực phẩm chức năng, cô nhớ phải uống đúng giờ đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây