Trước khi rơi vào bóng tối, cô dường như cảm nhận được một cảm giác ấm áp và ướt át trên mặt mình.
Có ai đó đang khóc...
Nước mắt như mưa rơi xuống mặt cô, ý thức còn sót lại của cô lờ mờ nhận ra giọng nói đó dường như thuộc về Tiểu Cát, cô rất muốn giơ tay an ủi cô bé thêm một câu, tiện thể dặn dò thêm vài lời, nhưng cô chỉ hơi co ngón tay lại một chút, không nói được gì.
Người khác đều có sự nương tựa và ràng buộc, chỉ còn Tiểu Cát, cô bé còn quá nhỏ, bên cạnh không có người thân, cũng không thích chơi với bạn cùng tuổi, con đường sau này của cô bé sẽ thế nào đây...
"Chị Vũ Sênh!" Qua cặp kính thấu thị, Tiểu Cát kinh hoàng phát hiện trái tim của Tống Vũ Sênh đập càng ngày càng chậm, mỗi nhịp đập như là giây phút cuối cùng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây