Đáng tiếc, Đoàn trưởng Chu không có ở đó, trong văn phòng là Hoàng Trạch Lượng đang xử lý các việc vặt.
Hoàng Trạch Lượng theo Đoàn trưởng Chu mới vài ngày, nhưng tốc độ nắm bắt công việc rất nhanh, ngay lập tức trở thành cánh tay phải của Chu Mẫn Di.
Khi Tống Vũ Sênh gõ cửa, Hoàng Trạch Lượng đang nghe điện thoại, thấy là Tống Vũ Sênh, ông ta nhanh chóng sắp xếp xong công việc trong tay, cười tươi: "Cô Tống, lâu rồi không gặp!"
"Lâu rồi không gặp, sao rồi? Đã quen với cuộc sống ở đây chưa?"
"Quen! Rất quen!" Hoàng Trạch Lượng không thể dùng lời diễn tả sự biết ơn của mình, căn cứ Trường An có lẽ không có điều kiện tốt như căn cứ Tây Nam, nhưng cuộc sống ở đây có thể gói gọn trong hai từ: yên tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây