Nhưng cô luôn suy nghĩ thoáng, thêm một giờ là một giờ, dù sao cô cũng đã cứu một người tốt, chỉ cần có thu hoạch thì cũng không phải là công dã tràng.
Cô im lặng, Đàm Tuấn càng không biết nói gì, trong xe im lặng một lúc.
“Ục ục, ục —— ục.
Bụng của Đàm Tuấn kêu như hát một bài dài, anh ta thản nhiên thừa nhận, “Hai ba ngày rồi tôi chưa ăn gì.
Tống Vũ Sênh lấy từ không gian ra hai hộp cơm tự đun nóng và ba chai nước khoáng, ném vào lòng Đàm Tuấn, “Ăn đi, miễn phí.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây