Hoàng Trạch Lượng ôm đầu, choáng váng mở mắt ra, vừa nhìn thấy Tổng Vũ Sênh đang đứng trước mặt mình, sau đó nhìn bầu trời u ám xung quanh, ông ta còn tưởng rằng mình đang mơ.
Ông ta không bị mất trí nhớ, sau khi hoàn hồn trở lại, ông ta nhớ lại mọi chuyện xảy ra trước khi hôn mê, lúc này sắc mặt tái nhợt, đưa tay tự tát vào mặt mình, mong chóng tỉnh lại để xác nhận tình trạng của gia đình mình.
Cái tát của ông ta đột ngột và nhanh chóng, không chỉ khiến Joe bị sốc, mà ngay cả thây ma cấp bảy đang nghĩ cách an trí "thức ăn" cũng nhìn sang.
Tống Vũ Sênh vội vàng giật tay ông ta ra, ấn đầu ông ta xuống thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích! Tôi không kịp giải thích với ông, người nhà của ông vẫn bình an vô sự, đừng hỏi nữa, chừng nào có thể sống sót thì nói."
Hoàng Trạch Lượng nhất thời không kịp phản ứng, may mắn thay ông ta hiểu được câu cuối cùng, im lặng ngậm miệng lại, giảm bớt sự hiện diện.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây