“Tưởng Ngự. Cô vốn không thường xuyên gọi tên anh ta, nhưng lúc này lại có cảm giác xa lạ khi nói ra, cô bình tĩnh nói: “Không cần nói, tôi sẽ không đi đâu.
Nếu ở lại chỉ làm vật cản thì cô sẽ rời đi ngay lập tức không nói một lời, nhưng thực lực của cô có thể xếp vào top ba ở đây, ở lại chắc chắn sẽ câu thêm thời gian, trong trường hợp này, cô không thể bỏ họ mà trốn thoát được.
Tưởng Ngự trầm mặc.
Anh ta đoán được ánh mắt của Tống Vũ Sênh mà không quay đầu lại.
Vâng, anh ta biết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây