Tống Vũ Sênh xoa chóp mũi, giọng nhỏ nói: "Lúc đầu không nghĩ nhiều như thế, sau đó cảm thấy chuyện bên phía Tề Viễn còn chưa định, muốn chờ thương nghị ra kết quả sẽ nói với các cô.
Chu Mẫn Di cau mày bước ra trước bàn, nói: "Cô đứng đây chờ chút, tôi đi tìm Phùng Nhuệ, anh ấy và Tề Viễn có quan hệ không tồi, đối với chuyện này hiểu rõ hơn tôi.
Tống Vũ Sênh giơ tay đè tay Chu Mẫn Di, nói: "Không cần đây đoàn trưởng Chu, chuyện này trong lòng tôi biết rõ, tôi đến chỉ muốn nói với các cô một tiếng, nếu chuyện cuối cùng phát triển theo hướng xấu nhất, vậy chúng ta phải chuẩn bị.
“Trong tận thế vốn không có nhiều thiết bị kiểm tra thân phận, hơn nữa tôi đi khắp nơi cũng không tốn công, cho dù phán tội tôi, cũng không chậm trễ việc tôi quay về thành phố P.
Trong mắt đoàn trưởng Chu đầy lo lắng, cô ấy không có con cái không có chồng, ngoại trừ ba mẹ song thân ra không còn người thân, cho nên đã sớm coi Tống Vũ Sênh trở thành em gái của mình, lúc này chuyện lớn đến như thế, nhưng trước khi Tống Vũ Sênh đi cô ấy mới biết được, sầu lo trong lòng có thể tưởng tượng được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây