Tào Diễm Hoa cười "Ha ha", nói: "Ai bảo tôi chỉ có một người mẹ này, nếu tôi đón muộn, bà ấy sẽ cằn nhằn.
Cố Niệm Vân cười theo, nói: "Vậy được, cậu chuẩn bị đến đây đi, tôi gọi báo cho tiền sảnh, kêu bọn họ tìm người đến đón cậu. Tay tôi còn đang bận việc, đang cãi cọ với mấy ông chủ, không thể phân thân, đến lúc đó cậu trực tiếp đến phòng nghỉ đón người là được.
“Được. Tào Diễm Hoa sảng khoái đáp, nói xong không nỡ cúp máy, nghiễm nhiên như vẻ có lời muốn nói.
Cố Niệm Vân đã sớm đoán trước, cô ấy đúng lúc nhắc nhở: "Bác sĩ Tào, bởi vì cậu và dì Tào là người tốt, cho nên tôi mới đồng ý cho cậu mượn tinh hạch, để cậu đi tham gia đấu giá. Cho nên..."
"Biết rồi biết rồi." Tào Diễm Hoa vội vàng cắt đứt lời của cô ấy, nói: "Không nên hỏi đừng hỏi, đúng không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây