Tâm sự ăn uống đã đến nửa đêm, chẳng bà biết từ lúc nào Bạch Vân Vân đã ngủ thiếp đi, bọc quần áo bánh mì tròn trịa, gối lên người một con dê nhỏ không biết từ đâu tới.
Tống Vũ Sênh cười một tiếng, nhẹ giọng nói: "Xem ra mọi người bận rộn cả ngày đều mệt mỏi, nếu không hôm nay đến đây thôi, giải tán đều tự trở về nghỉ ngơi đi.
Mọi người đáp với từng tiếng được , chậm rãi đứng dậy thu dọn rác, sau khi Tống Vũ Sênh nói lời tạm biệt với đoàn trưởng Chu ghé sát vào Bạch Vân Vân, vỗ nhẹ lên vai cô ấy: "Dậy nào, trở về ngủ.
Động tác của cô quá nhẹ, Bạch Vân Vân không hề có cảm giác, vẫn ngủ ngon lành, vẫn là Triệu Hinh Đình nhìn không nổi, tự mình đến đẩy đầu cô ấy một cái, đề cao âm lượng nói: "Vân Vân, dậy nào trở về ngủ!"
Bị đánh thức từ trong giấc mở, Bạch Vân Vân mơ màng dụi mắt, người ngồi dậy, nhưng hồn vẫn nằm trên đất, người nửa mê nửa tỉnh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây