Tâm trạng của Tống Vũ Sênh lạnh dần, những mong ước nhỏ nhoi chưa kịp nở hoa đã bị dập tắt.
Cô rút ra khẩu súng mà Phùng Khải Nguyên tặng, bắn một phát lên trời.
Một tiếng súng đủ để trấn áp cuộc hỗn loạn này.
Mọi người hoảng hốt ngẩng đầu nhìn cô, không biết điều gì đã chọc giận cô.
Chỉ nghe Tống Vũ Sênh lạnh lùng nói: “Nếu còn có người gây rối loạn, súng của tôi sẽ không khách khí nữa đâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây