“Có thể lấy bao nhiêu lấy bấy nhiêu, còn lại ngày mai hãy nói, tôi chờ đám súng ống đạn dược này viện trợ. Vẻ mặt đoàn trưởng Chu lộ vẻ ưu sầu thúc giục: “Tiểu Tống à, tiền tuyến có nhiều binh lính như vậy, cô nhẫn tâm để cho bọn họ tay không chiến đấu với xác sống sao?
“Không đành lòng. Tống Vũ Sênh thành khẩn lắc đầu: “Nhưng tôi thật sự không lấy ra được.
“Cô đừng ép tôi ra tay với cô. Sắc mặt của đoàn trưởng Chu hoàn toàn thay đổi, cô ấy đang muốn trở mặt, không ngờ đối phương với vẻ mặt đầy ý cười tiến lại gần, thân mật khoác lên cánh tay của cô ấy.
Lần này ngược lại ôm chặt, đoàn trưởng Chu rút hai lần cũng không rút ra.
"Đoàn trưởng Chu, ngài trước đừng tức giận nha, tôi thật sự có lòng nhưng vô lực, cô còn không rõ ràng tôi sao? Nếu tôi có tâm trộm vật tư, tại sao còn trở về căn cứ?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây