Còn chưa kịp để cô hỏi, Phùng Nhuệ đã nói ra chuyện.
Khoảng thời gian trước là thời tiết gió tuyết, quân đội cũng không có cách nào ra ngoài thu thập vật tư, dẫn đến việc cung cấp vật tư trong căn cứ giảm mạnh trong khoảng thời gian đó, một số dị năng giả oán giận không ngớt, nói là nếu như không có điều kiện sống tốt hơn, bọn họ sẽ rời khỏi thành phố C đến căn cứ khác.
Vốn dĩ dị năng giả được thu nạp lẻ tẻ trong căn cứ cũng không nhiều, bọn họ vừa mới ồn ào, một số người dân thường sống qua ngày trong căn cứ cũng bắt đầu gây sự, như đã hẹn trước mà tụ tập trước cửa văn phòng của Phùng Nhuệ, muốn đạn dược để tự vệ.
Chưa nói đến việc người thường không được huấn luyện thì có thể ngắm bắn trúng hay không, chỉ riêng về số lượng dự trữ đạn dược cũng không đủ để trang bị cho toàn dân trong căn cứ, nhưng bọn họ nào có quan tâm đến những thứ này, ngoài oán giận ra thì chính là uy hiếp.
Trong lời nói tràn ngập khí thế “căn cứ không thể bảo vệ điều kiện sống của bọn họ, bọn họ phải rời khỏi căn cứ tìm một nơi khác làm chủ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây