Hơn bốn ngàn giờ nghe qua thì rất nhiều, nhưng quy đổi ra ngày thì chưa đến hai trăm ngày, mắt vừa mở lại nhắm, hai trăm ngày này gần như trôi qua cũng gần hết.
Thay vì định nghĩa mục tiêu cuộc sống của mình, quan trọng nhất là cô phải kéo dài tuổi thọ của mình trước.
Chiếc xe cô ngồi chính là xe vận chuyển vật tư, khi cô mang theo vật tư tiến vào chỗ quản lý vật tư, Phùng Nhuệ đang cùng nhân viên quản lý thương nghị định giá vật tư giật mình.
“Sao cô lại quay lại rồi?
Viện nghiên cứu là nơi người bình thường chen đến bể đầu cũng không chen vào được, khi anh ấy nghe thấy tiến sĩ Trần cùng Tống Vũ Sênh ở chung không tệ, anh ấy còn tưởng rằng cô sẽ một mực chờ ở nơi đó, lại không ngờ hôm nay vừa mới vào cửa không lâu đã đụng phải cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây