Thấy Tống Vũ Sênh gật đầu nên anh ấy nói thêm: "Cậu ấy nằm trong danh sách nhân viên an ninh dự bị, trong trường hợp khẩn cấp hay mất điện thì cậu ấy có thể cung cấp nguồn điện khẩn cấp để duy trì điều kiện sinh hoạt và bảo vệ hệ sinh thái sinh học, cô có thể hỏi ý cậu ấy, nếu cậu ấy bằng lòng thì tốt nhất là cô nên đi, nhưng nếu cô không muốn cũng không sao.
Mặc dù Phùng Nhuệ không biết tại sao cô lại thay đổi quyết định nhưng nhìn thấy kết quả này thì anh ấy cũng vui mừng, anh ấy liếc mắt nhìn ông lão, thấy ông khá hài lòng thì anh ấy chìa tay về phía trước: "Chúng ta nói chuyện khác đi.
Phùng Khai Nguyên không đi theo, ông ấy vẫn đang nắm giữ tình hình chung trong văn phòng, Phùng Nhuệ dẫn Tống Vũ Sênh đến văn phòng của anh ấy.
Văn phòng của anh ấy được chuyển đổi từ phòng bảo vệ phía sau đại sảnh làm văn phòng, bên trong có một đội mười người, bên cạnh là những chiếc vali nhỏ đựng đồ đạc, nhóm người đó nhìn thì hốc hác nhưng mặt mũi và cơ thể thì sạch sẽ, giống như vừa mới tắm xong.
Người phụ nữ đứng đầu khoảng 40 tuổi, đeo một chiếc kính gọng vàng, vẻ mặt nghiêm túc như hiệu trưởng bắt tay với Phùng Nhuệ rồi hỏi thẳng: "Khi nào thì phòng thí nghiệm mới được mở cửa lại?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây