Chiếc mũ bảo hiểm đó của anh vẫn có thể khiến đầu anh bị chấn động.
"Sao lại hung dữ như vậy!" Tiểu Cát hung ác trừng mắt nhìn anh: "Nếu không phải anh đứng trước mặt thây ma mới bị chĩa súng vào đầu thì chị Vũ Sênh có thể bị thương à.
Tống Vũ Sênh hơi kinh ngạc, chưa bao giờ cô thấy Tiểu Cát mất bình tĩnh như thế, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy nhưng cô cảm thấy trong lòng rất ấm áp, không nhịn được xoa đầu Tiểu Cát.
Đôi vai căng thẳng của Cố Thần Lan thả lỏng, anh thì thầm: "Tôi sai rồi, tôi chỉ… chỉ là…
"Chỉ là tôi không biết tại sao cô lại cứu tôi. Chàng trai phóng túng này hiếm khi cụp mắt như vậy, tóc mái che đi nửa khuôn mặt, giọng nói trầm thấp: "Vẫn là do tôi, suýt nữa thì tôi tự giết chết mình rồi, tôi… tôi xin lỗi…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây