Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ cho đến khi họ đi giao cho mấy hộ dân ở tầng mười chín, ở đây họ gặp chuyện lạ. Một bà lão đeo kính gọng bạc có vẻ có hiểu biết, tuy khuôn mặt đã già nhưng mái tóc xoăn màu trắng được chải lên và cố định bằng một chiếc băng đô xoắn, bà ta mặc một chiếc sườn xám sẫm màu.
Khi giao đồ tiếp tế, họ không giải thích dị năng của mình mà chỉ nói rằng họ thu thập được ít vật phẩm bên ngoài tòa nhà nên muốn giúp những người già không ra ngoài tìm thức ăn được.
Lúc bà Lý nghe điện thoại cũng không hỏi đó là vật tư gì, nhưng khi họ giao bắp cải đến thì bà ta lại tỏ vẻ không vui.
"Chỉ có một cái bắp cải thôi à?" Bà ta chỉnh lại kính cười khinh thường: “Tôi còn nghĩ là cái gì? Một cái bắp cải mà cậu còn gọi cho tôi à?
Bà ta hơi xoay người để cửa hé mở, hất cằm lên lạnh giọng nói: “Để ngoài cửa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây