Phó Quân Vũ vừa khóc vừa hỏi Từ Minh: “Chú cảnh sát, có phải cháu phải giống như lần trước, suýt chút nữa bị Tống Khúc Hải giết chết, mới không phải là hiểu lầm sao?”
Từ Minh chợt nảy ra một ý nghĩ, anh ta nhìn Phó Thanh Diệu bằng ánh mắt sắc bén: “Ngài này, mời anh đi theo chúng tôi.”
Phó Quân Nghiêu vội vàng cúi người bế Lạp Bảo đang khóc lên: “Quân Vũ, chúng ta cũng đến đồn cảnh sát, đề phòng bất trắc.”
Ông cụ Phó tức giận: “Vô lý! Thật vô lý!”
Ông ta tức đến mức đau ngực, nhưng vẫn phải kìm nén cơn giận, nhìn Từ Minh: “Đồng chí cảnh sát, dù sao thì đây cũng là chuyện nhà của chúng tôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây