“Không! Không nhớ!”
Sợ Lạp Bảo không tin, Phó Quân Canh lại nói thêm một câu: “Thật.”
Lạp Bảo “ồ” một tiếng: “Vậy lúc nãy anh tư tìm chị Tống Tống làm gì?”
Phó Quân Vũ cũng tò mò: “Đúng vậy.”
Phó Quân Canh sợ Lạp Bảo lại tạo ra một đống quỷ kinh dị và gớm ghiếc ném vào mặt mình, anh ta hít sâu một hơi, kiềm chế cảm xúc giải thích: “Cái này… Lạp Bảo, chị Tống Tống của em đi mua cơm cho bọn anh, cô ấy cũng chưa ăn, anh tư nghĩ ăn chung luôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây