Lạp Bảo cũng hỏi anh ta: “Anh hai, vẫn không được sao?”
Phó Quân Thuấn mặt mày xanh mét.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi xoa mạnh mái tóc của Lạp Bảo, làm cho mái tóc mềm mại, bồng bềnh của cô bé rối tung lên, mới cảm thấy thoải mái hơn một chút.
“Phó Lạp Bảo, em thật sự làm anh khâm phục!”
Lạp Bảo chớp mắt, cười hề hề, kiêu ngạo ưỡn ngực nhỏ: “Đương nhiên rồi! Có Lạp Bảo là phúc khí của anh hai!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây