Giang Huyền xấu hổ sờ sờ mũi, hắn sao có thể không đau lòng? Nhưng mà nuôi con gái mà... phải nuôi kiểu nhà giàu.
Có lẽ, bản thân Giang Huyền cũng không nhận ra, thái độ của hắn đối với nữ oa đã từ đề phòng đối phương là lão quái vật chuyển thế, biến thành “con gái là nhất” như bây giờ.
“Nhưng mà, tiểu tử ngươi đúng là có phúc.”
Giang Trường Thọ xoa đầu nữ oa, nhìn dáng vẻ đáng yêu đang cười híp mắt của nữ oa, không khỏi hâm mộ nói: “Vô duyên vô cớ có con gái, không cần tự mình vất vả cày cấy.”
“???”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây