Hình ảnh biến mất, nhưng máu thịt bay tứ tung trong hình ảnh, lại như thể bắn tung tóe lên mặt Giang Huyền, khiến sắc mặt hắn vô cùng âm trầm, trong mắt tràn ngập sát ý lạnh lẽo.
Lạc Phương đầy mặt phẫn nộ và đau đớn, trơ mắt nhìn tộc nhân của mình bị giết chết thảm, tim hắn như bị dao cắt.
Nhưng mà...
Hít sâu một hơi, cưỡng ép đè nén cảm xúc trong lòng, Lạc Phương duy trì lý trí, chắp tay về phía Giang Huyền, trầm giọng nói, “Giang Nhân Vương, lão tổ có lời, Lạc gia chúng ta từ trên xuống dưới, đều lấy ngài làm trọng, tộc nhân Lạc gia ta bị giết, ta tuy phẫn nộ, nhưng là một phần tử của Nhân tộc, ta cả gan xin Giang Nhân Vương đừng vì cảm xúc nhất thời mà hành động thiếu suy nghĩ, vạn nhất không nên mạo hiểm!”
“An nguy của Giang Nhân Vương, còn quan trọng hơn cả tính mạng của tộc nhân Lạc gia chúng ta!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây