Vào lúc này, hồn thể của Hiểu Nguyệt Tiên Tử, trở nên vô cùng nhạt nhòa, lúc ẩn lúc hiện, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể tiêu tán.
Nàng vốn chỉ là một tia tàn hồn, được nuôi dưỡng trong cơ thể Nam Cung Minh Nguyệt một năm, mới miễn cưỡng khôi phục một chút sinh cơ, tích lũy được một chút thần hồn lực, hiện tại vì giúp Nam Cung Minh Nguyệt rèn luyện thể chất, thần hồn lực gần như đã cạn kiệt.
Hiện tại nàng vô cùng yếu ớt, cần một khoảng thời gian ngủ say để hồi phục.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Hiểu Nguyệt Tiên Tử nhìn chăm chú Nam Cung Minh Nguyệt, trong mắt lóe lên ánh sáng dịu dàng, lưu lại lời nhắn nhủ: “Đại đạo vô tình, người tu đạo càng thêm vô tình, giới tu hành tràn đầy mưu mô quỷ kế, người thật lòng đối xử với ngươi, rất hiếm hoi.”
“Như Giang Huyền trọng tình trọng nghĩa như vậy, càng là hiếm thấy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây