Mạc Ly thấy thế thì vẻ mặt hờ hững, trên người nhanh chóng tản ra những luồng sáng màu đen. Những luồng sáng này vừa xuất hiện cũng đã nhanh chóng ngập tràn trời đất. Sau đó, những luồng sáng màu đen và những Thần văn đều tiêu tán.
“Huyền Mạc, lúc trước ta đã nói rồi, Thần văn của ngươi không có bất cứ ảnh hưởng gì với ta cả.” Mạc Ly cười lạnh.
Các phương diện của ông ta đạt tới Tam Hồn cảnh đỉnh phong, cho dù ông ta có đứng im bất động thì những Thần văn đó cũng không thể nào gây thương tổn được với ông ta.
Mạc Ly nhìn vẻ mặt âm trầm của Huyền Mạc, hờ hững nói: “Được rồi, Lý Phong đã tiến vào trong vực thẳm Mạt Nhật, không còn cơ hội sống sót, chúng ta đi trước.”
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây