Ba năm, lúc trước con nhóc đó nói thật dễ nghe, sẽ quay lại, nhưng đã ba năm trôi qua, cô vẫn chưa trở về.
Có lẽ cô sẽ không quay về nữa nhỉ?
Mẹ Trì không để ý tới ánh mắt của anh ấy, bà thở dài: “Được rồi, được rồi, con mau gọi mấy đứa nó vào ăn cơm đi.”
Trì Niệm gật đầu, anh ấy đi ra sân, đứng dưới mái hiên, hô to: “Đừng đùa nữa, mau vào ăn bữa cơm tất niên đi!”
Trì Nhạc vẫn đang chọc Tiểu Bạch, lần này cậu ta vừa đề phòng Tiểu Thiên Đạo vừa giơ cao thanh pháo hoa: “Anh cả, đợi một chút, bọn em sẽ…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây