“Tôi nói tôi không cần!” Dương Nhã hô to một tiếng, cô ta hiểu rõ tầm quan trọng của công đức, cô ta không cần công đức của Linh Linh.
Trì Vũ ở bên cạnh hiểu ý của Linh Linh, cô nhìn về phía Dương Nhã: “Vì ổn định hồn phách của Linh Linh, cô đã lợi dụng toàn bộ người trong thôn, mặc dù tạm thời không tạo thành thương vong nhưng sau khi cô xuống địa phủ thì những tội này cần phải trả hết, cô sẽ vì thế mà chịu một số trừng phạt, Linh Linh muốn dùng công đức của cô ấy để xóa hết tội nghiệt của cô.”
“Tôi không cần!” Dương Nhã kiên định lên tiếng: “Ai làm thì người nấy chịu, tội của tôi thì để cho mình tôi gánh.”
“Tiểu Nhã!” Linh Linh đè cô ta lại: “Cậu đừng làm loạn, cậu không hiểu đâu.”
“Sao tôi lại không hiểu?” Dương Nhã nói: “Những điều cậu đã dạy tôi, tôi đều nhớ rõ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây