Chỉ một câu thôi mà khiến bọn họ không biết phải bắt đầu chê bai từ đâu cho phải.
La Văn Thành nhìn dáng vẻ chẳng thèm quan tâm tới bất cứ chuyện gì của Trì Vũ, lại nhớ đến bộ dạng hiên ngang khi nói mình học lớp mười hai của cô nhóc kia hồi tối qua, cuối cùng cũng không kìm được mà phì cười: “Nếu cô đã nói vậy, hẳn là có cái lý của mình.”
Trì Vũ nhún vai.
La Văn Thành nhìn các thôn dân đang ngất xỉu một vòng, hếch cằm hỏi: “Làm gì với mấy thôn dân này đây? Đâu thể để họ nằm liệt giữa đường vầy được, đúng không?”
Trì Vũ nghiền ngẫm vài giây, sau đó bất chợt lấy ra một xấp người giấy. Cô ném xấp người giấy lên không, chúng bay lả tả xuống bên cạnh mấy thôn dân kia, rồi đứng dậy, cùng nhau hợp sức nâng thôn dân lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây