Trì Vũ ấp ủ cảm xúc một chút rồi quay đầu lại, đau khổ nhìn Dương Nhã: “Chị à, thôn bọn chị thật sự không có ai tên là Vương Duệ Trí ư?”
Dương Nhã gật đầu: “Thật sự không có.”
“Hức...” Trì Vũ vùi mặt vào ngực Dương Nhã: “Hu hu, sao lại như vậy chứ? Rõ ràng anh ấy nói mình ở đây mà!”
“Hu hu…”
Cô cúi đầu, cố ép nước mắt chảy ra mà không được, nếu chỉ gào không mà không có nước mắt thì không ổn, lần sau cô phải hỏi anh hai xem có cách nào có thể nhanh chóng rơi nước mắt hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây