Có lẽ mười tám tầng địa ngục quá đáng sợ nên Cao Mậu Học thật sự tin lời Trì Nhạc, vội vàng quỳ dưới đất, lê đầu gối tới trước mặt Cao Tĩnh Uyển.
“Tĩnh Uyển, tất cả là lỗi của tôi! Tôi không nên hại bà! Tôi không nên lợi dụng bà! Tôi không nên xuống tay với Cao Dật! Tôi xin nhận hết mọi tội lỗi, xin bà hãy tha thứ cho tôi, xin bà hãy nói đỡ cho tôi ít lời, tôi xin bà đấy.”
Cao Tĩnh Uyển thấy ông ta như vậy thì cười gằn một tiếng: “Tôi không tha thứ.”
Tại sao bà ấy phải tha thứ? Chính người này đã hại chết bố mẹ bà ấy, hại chết bà ấy, thậm chí ngay cả con trai cũng không buông tha, làm sao bà ấy có thể tha thứ cho ông ta được?
Cao Mậu Học kích động hỏi: “Tôi đã nhận lỗi rồi, bà còn muốn thế nào nữa? Chẳng phải chỉ nhờ bà nói một câu thôi sao? Tôi đã cầu xin bà rồi, sao bà lại không chịu tha thứ cho tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây