“Đâu nhanh như vậy.” Lâm Hạo Vũ đi tới, rót trà cho hai người, đặt ở một góc bàn: “Anh ấy ngủ lâu như vậy, thời gian hồi phục cũng dài.”
Trì Nhạc không phải bác sĩ nên không biết những điều này: “À à, vậy anh tĩnh dưỡng cho tốt nhé.”
Phó Văn: “Hôm nay hai người đến để?”
Ninh Nguyên và Ngụy Hồng nhìn nhau, Ngụy Hồng nói: “Ngày đó tôi không biết suy xét, có mắt như mù, tôi xin lỗi các vị đại sư.”
Phó Văn nhướng mi: “Có việc cần nhờ bọn tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây